GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA
Tháng 11, khi gió mùa đông bắc bắt đầu len lỏi qua từng góc phố, mang theo cái se lạnh đầu mùa, tôi lại cảm thấy lòng mình như được nhớ lại bởi những kỷ niệm ngọt ngào và sự hạnh phúc đơn giản. Không biết từ lúc nào, gió lạnh đầu mùa đã trở thành cảm giác tôi yêu thích và nhớ nhung, có lẽ bởi vì trời đất lúc này bỗng dễ chịu hơn, chiều lòng người hơn cũng vì thế mà tôi thấy thiên nhiên gần gũi hơn.
Có lẽ, hạnh phúc trong tháng 11 không đến từ những điều lớn lao, mà chỉ đơn giản là khoảnh khắc tôi ngồi nhấm nháp trà nóng bên cửa sổ, nhìn những chiếc lá vàng bay lơ lửng trong gió. Tiếng gió rì rào bên ngoài, thêm chút hương thơm của hoa cúc dại thoang thoảng trong không khí, khiến lòng tôi như nhẹ bẫng, tràn ngập cảm giác an yên.
Gió lạnh đầu mùa, những cơn gió lạnh bắt đầu thổi, là lúc mọi người muốn ngồi lại bên nhau để cảm giác có hơi ấm, cùng chia sẻ những câu chuyện ấm áp. Đó có thể là những bữa cơm gia đình đầy tiếng cười, chuyện trò rôm rả, hay đơn giản chỉ là giây phút ngồi cạnh nhau, cảm nhận hơi ấm từ đôi tay đan vào nhau. Hạnh phúc có lẽ đang ở nơi kết nối, ở những người có nhau để cùng vượt qua những ngày mùa đông giá lạnh.
Tháng 11 đối với tôi không chỉ là cái hộp chuyển thời tiết mà còn là thời điểm nhìn lại mình sau một con đường dài đã đi qua trong năm. Mỗi ngày, tôi đều tìm thấy niềm vui trong những điều nhẹ nhàng như giản dị và nhỏ bé, một buổi sáng thức dậy với hạt sương vẫn còn đọng trên lá, một cuốn sách hay mở ra cho tôi những thế giới mới lạ, bản nhạc blat nhẹ nhàng, hay chỉ đơn giản là nụ cười của một người bạn bất ngờ gặp trên đường.
Trong những ngày tháng qua, tôi luôn thích đi dạo qua những con phố, dừng chân lại ở một quán cà phê ven đường để cảm nhận nhịp sống chậm rãi hơn. Những lúc như thế, tôi thường để ý đến ánh mắt của những đôi yêu nhau đang trò chuyện bên tách cà phê, hay hình ảnh cụ ông, cụ bà chạm tay nhau chậm rãi bước đi trên phố. Đó chính là những mảnh ghép của hạnh phúc thật giản dị, không cầu kỳ, nhưng lại vô cùng sâu sắc và ý nghĩa.
Ngày tháng vẫn mang đến cho tôi những kỷ niệm về những mùa thu cũ. Là khi tôi còn là một đứa trẻ, cùng gia đình quây quần bên nhau bên cạnh bếp lửa, lắng nghe những câu chuyện cổ tích từ ông bà. Là những lần bạn bè cùng tụ tập, kể cho nhau nghe về những ước mơ và hy vọng, chia sẻ những lo toan của tuổi trẻ.
Với tôi, hạnh phúc không phải là đích đến mà là hành trình trải nghiệm. Đó là sự trưởng thành qua từng ngày, dù có khi là sự trưởng thành thành khó khăn và thử thách. Nhưng qua mỗi ngày, tôi lại nhận ra rằng hạnh phúc không nằm ở những thứ ta không đạt được, mà chính là những gì ta đã và đang có trong hiện tại.
Tháng 11, khi cảnh vật xung quanh chuyển mình, tôi cũng tự dặn lòng mình cần biết ơn từng phút giây mình đã sống. Đôi khi, lòng biết ơn chính là chìa khóa để mở cánh cửa hạnh phúc. Chính sự biết ơn giúp tôi cảm nhận cuộc sống một cách hoàn hảo hơn, để không thấy tiếc nuối những gì đã qua hay lo lắng những gì sẽ đến.
Một trong những điều tuyệt vời của tháng 11 chính là những buổi chiều tà, khi ánh nắng vàng trải dài khắp hoàng hôn trên phố. Tôi thường thích lang thang trên những con đường ngập lá vàng, ngắm cảnh sắc thiên nhiên đang thay đổi một cách kỳ diệu. Cảm giác được hòa mình vào thiên nhiên, thả hồn theo những đám mây trôi lơ lửng, chính là hạnh phúc.
Hạnh phúc còn là khi tôi biết trân trọng những mối quan hệ xung quanh. Đó là gia đình, là những người bạn luôn sẵn sàng bên ta dù bất cứ nơi nào, là người bạn đời mà ta có thể cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn, luôn cho ta cảm giác thật an toàn khi ở bên. Mỗi người chúng ta gặp trong đời đều để lại dấu ấn nhất định, chính họ góp phần làm cuộc sống chúng ta trở nên có ý nghĩa hơn và thú vị hơn.
Mỗi tháng 11 về, tôi lại cảm thấy lòng mình được sắp xếp lại các ký ức một cách kỳ lạ. Và tôi biết rằng, để cảm nhận hạnh phúc, đôi lúc ta chỉ cần dừng lại, thở thật sâu, lắng nghe nhịp đập của trái tim, cảm nhận thế giới xung quanh bằng tất cả tình yêu thương. Hạnh phúc là khi ta có thể cười một cách đơn giản nhất, nhận ra rằng bản thân đã, đang và sẽ luôn được sống trong bao bọc của tình yêu.
Tháng 11 của những năm về trước đã đến và đi nhẹ nhàng như một cơn gió, nhưng những cảm giác trải qua mà nó mang lại thì mãi đọng lại trong lòng tôi, cuộc sống này trở nên đáng yêu và đáng sống hơn. Những khoảnh khắc trôi qua đáng nhớ chính là liều thuốc tinh thần quý giá, giúp tôi có đủ động lực để đương đầu với những thử thách trong cuộc sống. Tháng 11, tháng của những cảm xúc ấm áp và hạnh phúc, giúp tôi nhận ra rằng cuộc sống luôn có những điều tốt đẹp đang chờ đợi phía trước.